Trường ca biển - Chương 2: Cát

11/08/2020 17:36

Cát ở đây là lối đi/Cát là chỗ ăn cơm chiêu ngụm nước /Cát là giường nằm gối đầu lên cát/Cát theo lá thư đồng đội gửi về

Thơ  - Trường ca biển - Chương 2: Cát

 

Chương 2 - Cát

Biển có đảo biển đỡ lặp lại mình
Đảo có lính cát non thành Tổ quốc

Đảo nhỏ quá nói một câu là hết
Có gì đâu chỉ cát với chim thôi
Cát và chim và thêm nữa chúng tôi Chúng tôi lên với áo quần ướt át
Với nắng nôi muối xát thân tàu

Đảo hiện ra thử thách bạc màu
Bàn chân lính đánh vần trên đất đai Tổ quốc Sau bao rợn ngợp
Hiện lên đời mình
Niềm vui nỗi khổ
Đo cùng trời xanh
Chưa kịp đặt ba lô
Chúng tôi cùng nhau bới cát
Dọn một chỗ nằm cho đồng chí hy sinh

Chúng tôi đặt anh cạnh mốc chủ quyền Cát và cát
Ầm ào sóng biển
Gió và gió
Ngày ngày lại đến
Xoá đi phần mộ của anh nằm

Chúng tôi lại cùng nhau bới cát
Chôn anh thêm một lần
Cát và cát
Ngày ngày lại mới
Cát và cát
Ngày ngày lại trắng
Trắng như bàn tay trắng chúng tôi
Úp lên số phận của bạn mình

Chúng tôi vốc cát lên
Chúng tôi nghe cát nói
Chúng tôi bắt đầu như thế với Trường Sa

***

Cát ở đây là lối đi
Cát là chỗ ăn cơm chiêu ngụm nước
Cát là giường nằm gối đầu lên cát
Cát theo lá thư đồng đội gửi về

Cát ở đây là tất cả
Cát là tiền duyên cát là điểm tựa
Nơi chạm súng đầu tiên chốt chặn sau cùng
Sống cát là bệ tì
Chết cát là hoa tươi và nước mắt
Sống cát là màu che mắt địch
Chết cát là màu tang
Không có chỗ nào không có cát
Không có điều gì không có cát
Chúng tôi bắt đầu, ngả bóng của mình lên

Bóng ngả về Đông về Tây về Nam về Bắc
Bóng chúng tôi nóng lên dưới cát
Bóng chúng tôi che lên Đất Nước
Giữ nguyên lời dặn của ông bà

Chúng tôi vốc cát lên
Chúng tôi nghe cát nói
Chúng tôi bắt đầu như thế với Trường Sa

***

Đời bao nhiêu trớ trêu mà đêm còn quá rộng
Đêm như là vắt kiệt các vì sao
Chúng tôi là lính đảo thời bình
Phải gồng mình cả khi yên tĩnh nhất Để chống lại cái khoảng trống kia
Cái khoảng trống chực len vào đồng đội Chực len vào giữa bạn và tôi
Cái khoảng trống lạnh tanh vô nghĩa Ngay trong chính bản thân mình

Chúng tôi vốc cát lên
Chúng tôi nghe cát nói
Chúng tôi bắt đầu như thế với Trường Sa

***

Tôi thức dậy với giấc mơ đầy cát
Cát đầy dấu chân chim
Chim đầy mùi trời
Trời đầy mùi thiên hạ

Công việc đầu tiên của một ngày là tiếp tục sống

Sống như ngày hôm qua
Cát làm chứng cho ta

Đôi khi phải gõ vào một cái gì đó
Để nghe tiếng con người

Đôi khi phải hát ê a vô nghĩa lý
Nhắc biển ta còn đây

Đôi khi nghe tiếng sét trong đài
Thấy trời đang gõ cửa.

Đôi khi tối đèn tắt lửa
Ta bỗng dưng thành hàng xóm của ta Gió Trường Sa
Biển Trường Sa
Nước thành vĩnh cửu có ta một thời

Trường Sa biển
Trường Sa trời
Có câu song sóng có lời tăm tăm…

Nhà thơ Hữu Thỉnh

Xem trích đoạn Trường ca biển - Chương 1: Đối thoại biển

Bạn đang đọc bài viết "Trường ca biển - Chương 2: Cát" tại chuyên mục PHÊ BÌNH - LÝ LUẬN. Mọi bài vở cộng tác xin gọi hotline (0969.989 247hoặc gửi về địa chỉ email (thoibaovhnt@gmail.com).