Mẹ cắm cây mạ xuống bùn
Cắm nỗi lo vào lòng đất
Cây mạ thẳng cao lưng mẹ thêm còng!
Mẹ cấy trong mưa cằm người chạm sóng
Một trăm ngày cầu mong bông lúa chín
Một trăm đêm giấc ngủ chập chờn
Bông lúa uốn câu
Một nửa vàng ráng mỡ gà – nhắc người phòng cơn bão giữ
Một lửa xanh màu lá cỏ - nói sự bình yên giấc ngủ kéo dài
Mẹ trồng cây bù nhìn nón lá áo tơi
Ngăn bầy chim không về cướp hạt
Mẹ xua ám khí bằng những thứ người dùng che nắng che mưa
Ngày thu vén cánh đồng mẹ lần hầu bao
Nhấp nháp nỗi buồn vui năm tháng
Gánh lúa trên vai – gánh hai đầu úng hạn
Hạt cốm nở trắng ký ức con
Gói vào lá sen hương vị mùa màng
Áo nâu sồng ấm thịt da người mùa cấy
Tấm lưng còng đổ bóng sẫm thời gian
Thả vô tư trong câu Kiều câu dặm
Mái tóc người bạc trắng bụi thời gian!
Theo Báo Văn nghệ